
{title}
{publish}
{head}
QTO - Trời trở lạnh! Khi những cơn gió lạnh mùa đông rít vào kh e cửa làm tê buốt những đồ vật xung quanh, đâu đây lời bài hát “ Tình cha ấm áp như vầng thái dương...” làm lòng tôi cảm thấy lạnh, cái lạnh không phải vì mùa đông rét buốt mà cái lạnh khi nhớ về ba tôi và thầy giáo chủ nhiệm, hai con người đáng kính đối với cuộc đời tôi.
Minh họa: LÊ DUY
Tôi sinh ra và lớn lên ở thành phố Huế mộng mơ mặc dù không phải quê ở Huế nhưng tôi vẫn mang trong mình cái vẽ điệu đà của chất Huế. Ngôi trường của tôi là trường Vĩnh Lợi A. Khi được thầy phân công ngồi gần bạn bị khuyết tật tay phải, bạn viết bằng tay trái, cánh tay của bạn cứ hích vào tay tôi làm quyển vở của tôi cứ nhem nhép là vết mực dơ, ngày qua ngày tôi luôn bực tức bạn và giận luôn cả thầy. Đó là ấn tượng đầu tiên của tôi về thầy.
Sau này tôi mới biết vì thấy tôi học văn tốt nên thầy đã bố trí tôi ngồi gần bạn Liên bị khuyết tật ở cổ tay phải, bạn rất thích học văn nên thầy muốn tôi giúp bạn. Ba tôi cũng muốn nhờ thầy rèn cho tôi đức tính chịu khó, nhẫn nại trong mọi công việc nhất là lòng nhân ái...tôi như chợt nhận ra mọi điều.
Từ đó, chúng tôi lớn lên và trưởng thành hơn nhờ vào sự yêu thương dạy dỗ của thầy, tôi càng hiểu và thấy yêu quý thầy nhiều hơn. Với thầy, tôi có thể diễn tả bằng hai từ yêu thương và tận tụy.
Thầy giúp tôi biết cách viết văn hay, giàu cảm xúc, thầy dạy tôi biết yêu thương giúp đỡ bạn khi bạn gặp phải những điều không mong muốn, từng ngày thầy mang đến cho chúng tôi biết bao điều mới lạ. Có những lúc thầy kể cho chúng tôi nghe nhiều câu chuyện về tình người, những tấm gương nghị lực vươn lên trong cuộc sống.
Những bài giảng của thầy dường như đã thấm sâu vào dòng suy nghĩ của tôi, giúp tôi và Liên học càng ngày càng tốt hơn, chúng tôi càng thân thiết hơn. Nhìn những bài văn điểm tốt của tôi làm thầy và ba tôi rất vui, có lần trên chiếc xe “ cà tàng cót két” đó, ba hỏi tôi: Hôm nay con có điều gì vui nhất? Tôi vui vẻ trả lời: Con rất thích được học lớp thầy vì thầy luôn dạy con giống như ba! Thầy và ba đều mong muốn con sau này sẽ là một cô giáo, lúc đó tôi cũng vui vẻ nhận lời nhưng trong lòng vẫn còn lắm mộng mơ thích làm công việc về nghệ thuật hơn.
Thế rồi ngày tháng qua nhanh, gia đình tôi ra quê thành phố Đông Hà để sinh sống và làm việc. Ngày chia tay thầy và lớp tôi khóc nức nở, xa thầy xa các bạn tôi cảm thấy hụt hẫng vô cùng. Lúc đưa tôi và gia đình lên tàu, thầy có tặng tôi cuốn sách “Thép đã tôi thế đấy” và tấm hình tôi và thầy chụp chung các ban với dòng chữ: “Em hãy học thật tốt và lúc nào trở thành cô giáo hãy về thăm thầy nhé!”
Tôi lao vào học hành và ngày đậu vào trường sư phạm đã đến. Ba tôi vẫn thư từ với thầy và luôn quan tâm đến cô học trò cá tính như tôi. Tôi muốn vào thăm thầy nhưng trong lòng muốn ấp ủ sẽ viết câu chuyện hay về tình thầy trò để làm quà tặng thầy.
Vào ngày mùa đông cũng tiết trời se lạnh, tôi cùng ba cầm trên tay cuốn tạp chí Cửa Việt trong đó có bài viết của tôi. Tôi thầm nghĩ thầy sẽ reo mừng lên và ôm tôi vào lòng, bước vào cổng tôi reo lên: Thầy ơi em và ba đến thăm thầy đây!... Không có tiếng trả lời, tôi chạy vào trong nhà, khung cảnh trong nhà làm chân tay tôi bủn rủn, tôi quỵ gối ngồi sụp xuống: Thầy ơi! Chị gái của thầy ở dưới nhà bước lên nói rằng: Thầy mất rồi anh ơi! thầy mất rồi em à!
Tôi lắp bắp: “Sao thầy mất... sao thầy không đợi em về...!?”.Đặt cuốn tạp chí trên bàn thờ nghi ngút khói hương, ba tôi nhòe nước mắt. Thầy bệnh lâu rồi mà thầy dấu mọi người, đó chính là điều thầy không lấy vợ, vì không muốn làm phiền đến ai.
Thầy bị nhiễm chất độc từ mẹ nên thầy rất thương trẻ em bị khiếm khuyết giống thầy. Khi gặp bạn Liên vì thương bạn mà thầy muốn con trở thành người bạn đồng hành giúp Liên học văn tốt. Ngày đưa thầy vào viện, thầy có dặn với chị gái hãy đưa cho tôi cuốn nhật ký, thầy mong tôi sẽ hiểu tất cả.
Tôi hiểu ra tất cả vì sao ba tôi biết bệnh của thầy mà không cho tôi biết, vì cả thầy và ba tôi muốn tôi càng ngày càng trưởng thành hơn, sau này nhất định phải làm nhiều việc có ích cho xã hội. Tôi cầm những tấm hình của thầy và những dòng nhật ký mà nhạt nhòa nước mắt, tôi hứa với thầy và ba nhất định con sẽ làm theo lời thầy và ba dặn. Tôi tạm biệt căn nhà bé nhỏ ấy, nơi đó chứa đựng biết bao nhiêu kỷ niệm của chúng tôi.
Đến hôm nay, tròn sáu năm ba tôi đã đi xa, tôi mất đi hai người đáng quý nhất của tôi trong đời. Mất ba tôi mất đi chỗ dựa tinh thần mà tôi với ba giống như hai người bạn thường trò chuyện cùng nhau. Ba tôi thường truyền đạt cho tôi cách viết văn bởi vì ba tôi cũng là cộng tác viên của báo Quảng Trị. Giờ đây tôi đã là một giáo viên, đúng lúc này vào thời tiết rét buốt này, tôi nhớ về ba và thầy. Thầm cảm ơn cả hai người về những gì tốt đẹp nhất đã dành cho tôi. Đó là biết yêu thương, biết cho đi, biết tha thứ, biết cảm thông và chia sẻ...
Trong những năm tôi đứng trên bục giảng, tôi đã từng gặp những em học sinh khiếm khuyết, nhìn ánh mắt của các em tôi lại nhớ đến bạn Liên và hình ảnh về thầy về những lời của thầy và ba tôi dạy, thúc giục tôi cần phải yêu thương chăm sóc các em nhiều hơn.
“ Biết cho đi yêu thương, nhận lại hạnh phúc” . Tình yêu thương giữa người và người chính là thứ tình cảm thiêng liêng, rất được trân trọng. Ngoài trời mưa vẫn rơi, tôi mong trời mau tạnh để được ngắm hai vì sao sáng trên trời, ánh sáng đó sẽ soi sáng giúp tôi bước tiếp trên con đường mà tôi đã chọn: Nghề cao quý nhất!
Bùi Thị Hải Yến
Tôi trân quý những người con yêu quê nhà một cách lặng lẽ và vì họ lặng lẽ nên tôi “kính nhi viễn chi”, chỉ cứ như cái bóng đi theo thôi. Một trong những người ...
Không biết tự bao giờngười ta thường gán cho mùa đông hàng loạt tính từ lạnh lẽo, đơn côi. Trong những chiều mưa giăng, gió đông lặng lẽ lùa trên những lọn tóc ...
Giữa những ngày rét buốt, sự có mặt của gia đình chị Phạm Thị Thanh Hằng (sinh năm 1971), trú tại TP. Hồ Chí Minh như một tia nắng ấm áp, sưởi ấm giáo viên, ...
Từng đợt gió mùa đông cùng với bọt sóng từ biển phả vào bờ làmc ho cái lạnh thêm buốt giá vẫn không ngăn được ngư dân vùng biển bãi ngang lặn ngụp mưu sinh với ...
Tuổi thơ của cha trôi qua bên dòng Linh Giang êm đềm nhưng trăm bề thiếu thốn. Dưới nếp nhà tranh xiêu vẹo, cha đã lớn lên trong cơ hàn, đói rét, nhọc nhằn ...
Anh Ngân “sầu đời” tuy lớn hơn chúng tôi tới 5,7 tuổi nhưng lại cùng nhập ngũ một ngày, cùng đeo quân hàm binh nhì. Thật ra thì anh như mọi người lính chúng ...
Hà Nội có những ngày thời tiết như đủ cả bốn mùa. Đó là những ngày cuối thu đầu đông. Nắng hanh vàng tãi từ vòm trời xanh ngắt hòa với làn gió hiu hiu se lạnh ...
Từng đợt gió cùng với bọt sóng từ biển phả vào bờ làm cho cái lạnh thêm buốt giá. Vậy nhưng thời tiết đó không ngăn được cánh thợ lặn ở thị trấn Cửa Tùng, ...
Lịch thi đấu và trực tiếp bóng đá hôm nay 17/7 nhận được sự quan tâm với những trận đấu tại cúp C2 châu Âu mùa giải 2025/2026.
Hôm nay, 16/7, Cúp C1 châu Âu sẽ tiếp tục diễn ra các trận đấu tiếp theo của mùa giải mới 2025/2026.
QTO - Mùa biển động
QTO - Ở thôn Đoàn Kết, xã Cam Lộ, người dân đã thống nhất chung tay mang loại cây rù rì từ rừng về trồng, chăm sóc để làm đẹp cảnh quan thôn, xóm. Loại cây...
Lịch thi đấu và trực tiếp bóng đá hôm nay 15/7 sẽ có những trận đấu đầu tiên tại cúp C1 châu Âu mùa giải 2025/2026.
QTO - Tiến sĩ Nguyễn Thành Hưởng là người con quê hương Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình (cũ), từng nhận bằng khen Liên hoan truyền hình toàn quốc lần thứ 34 (năm...
Kết quả bóng đá hôm nay 14/7, Liverpool chiến thắng 3 - 1 trước Preston trong trận đấu đầu tiên của đội bóng này sau khi Jota qua đời.
QTO - Những ngày cận tết Ất Tỵ - 2025, khắp nơi trên toàn tỉnh, nhiều cơ quan, đơn vị, địa phương khẩn trương hoàn thiện cơ sở vật chất, trang thiết bị,...