
{title}
{publish}
{head}
QTO - Chiều lang thang qua phố thị, gặp giọt nắng rơi vô tình bên hiên cửa, lòng chợt bâng khuâng nhung nhớ quê nhà! Đồng xa những ngày ruộng cạn, nắng đổ sau lưng! Sau cơn mưa giao mùa mong manh đầu ngõ, nắng cứ lưng lửng, dùng dằng... từng sợi xuyên qua vòm cây lòa xòa đổ bóng.
Có ai đó đã kéo em về thả vào miền ký ức? Tiếng chuông rung lên từ miền xa xăm nào đó cùng những giai điệu mênh mang. Em thả mình vào một khung trời vàng nắng. Vậy là nắng đã kịp vàng dù một đời dường như chưa kịp an nhiên.
Chẳng hiểu sao giấc mơ đi lạc vào những vùng quê xa lạ cứ bao đêm lặp lại. Em lo âu ngay cả trong giấc chiêm bao. Những chuyến xe vội vàng bỏ rơi em! Những con đường cũng bỏ rơi em. Em ngơ ngác, lạc loài giữa một mùa thương đã đi không về nữa dù ngoài kia mưa nắng vẫn lặng lẽ thay mùa. Trong giấc mơ em có con đê quanh co, xa vắng, có bước chân chênh vênh đi tìm một nơi để gột rửa muộn phiền. Có mảnh vườn mưa rơi trên những dây bầu, dây bí, bóng ai liêu xiêu tìm chỗ trú ẩn dưới mái hiên nhà chờ qua một cơn mưa run rẩy...
-Minh họa: LÊ DUY
Giao mùa có vệt nắng chao nghiêng đưa em về tuổi thơ có mái hiên trường làng rêu phong cổ kính. Chiều tan học, bất chợt trời đổ cơn mưa. Cơn mưa trái mùa làm ướt cả một cung đường vắng thênh thang, những mái hiên đủ rộng nhưng lại chẳng có nơi nào để em giấu mình...Điệu tango xa vắng vẳng lại từ ánh mắt loang loáng nước. Cơn mưa đầu mùa làm cóng lạnh những búp măng vừa nhú. Nắng mưa đi qua để có một ngày chúng trở thành những thân tre rắn rỏi, vươn mình trong bão giông. Lặng lẽ tự bảo vệ, tự chở che để đi qua tất cả...
Tuổi thơ bình yên đi qua. Có những đêm dài không dám ngủ nghe ngoài hiên gió giật trên mái tranh. Vách đất mưa len vào ướt sũng, mưa hắt vào đến cả chỗ đang nằm. Đêm nằm đếm mưa để sớm mai lại bước đi trên con đường ngập nước, bước chân đến trường mà môi run vì tái lạnh và thương một người gồng gánh nặng sờn vai. Giờ này đứng giữa thị thành, thương hơn những giọt mồ hôi đủ mặn, đủ thấm một đời nhọc nhằn để cho con đi qua ngày nắng...Day dứt hoài vì hình như đến quá nửa đời vẫn chưa thể học được chữ yêu thương ngọt ngào. Cơn mưa ngày ấy có nối vào được với khoảng trời hiện tại để những mùa yêu thôi không còn lạc lõng, bơ vơ...
Phố chiều nay vừa quen vừa lạ. Phố thì thầm nhắc những bước chân qua, nhắc những cuộc chia ly rưng rưng lời hò hẹn. Phố nhắc những bồn chồn của ai đó khi nhìn trời sắp đổ cơn mưa mà sợ em lại quên không mang theo chiếc ô màu xanh bên mình...Em đã chọn ở lại với những góc nhỏ thân quen để cho một người bước đi trên mọi nẻo. Mùa nào là mùa thương... mùa nhớ... mùa quên...Em đã bao lần dọn dẹp và cất tất cả vào một góc thẳm sâu trong trái tim mình. Nhưng rồi cũng không biết đã bao lần chênh vênh trên phố lặng lẽ nhìn dòng người lướt qua nhanh. Rồi bất giác đưa tay nắm vội lấy tay mình trên hành trình còn những chông chênh. Chiều dịu dàng giúp cho em giấu đi những giọt buồn rơi.
Như nắng mưa thủy chung bốn mùa đổ xuống nơi này, nỗi nhớ chao nghiêng mỗi lần giao mùa trên phố. Vẫn là cảm giác ấy, mỗi lần lang thang giữa mênh mang nắng gió, nắng đổ phía sau lưng và màu xanh mướt mát cứ hiển hiện ra phía trước. Cảm giác bình yên ùa về. Ký ức mãi ngọt ngào cho em thêm vững vàng để bước tiếp trên dặm dài phía trước. Bình yên như mỗi lần trở về tuổi thơ. Có mái hiên trường làng rêu phong theo năm tháng, có bếp lửa hồng trong chái bếp ngày mưa, có ngõ quê êm đềm mỗi trưa ca dao nghe ngọt ngào tiếng võng. Có cả một trời thương nhớ biết đến bao giờ nguôi ngoai...
Phương Ngọc
Tháng Bảy, trời bắt đầu trở mình bằng những cơn mưa rào chợt đến, chợt đi. Mới nắng đó thoắt cái đã mưa, rồi mưa còn chưa dứt thì đã thấy nắng vươn mình qua ...
Sáng mai này, gió mùa đã rấm rứt thổi ngang liếp cửa. Bông sậy như người ngủ mê lả đi trong vòng tay gió lạnh, bởi trót uống những ngụm nắng sóng sánh tựa men ...
Chiều nơi miền sơn cước hun hút gió. Mưa bụi nhẹ tênh vương trên những cánh hoa dã quỳ vàng ruộm. Mây bàng bạc cuối chân trời. Dừng chân bên khóm hoa ươm màu ...
Đang chang chang nắng, một cơn mưa bất chợt ập đến báo hiệu đất trời đã sang thu. Mưa làm tiết trời dịu nhẹ với chút nắng hanh vàng quấn quýt trong mấy dải cầu ...
Lại thêm một lần vẩn vơ cùng cơn mưa bất chợt bên đường. Mưa mùa hạ bao đời nay vẫn vậy, đến thật nhanh và đi cũng thật nhanh. Một khoảng trời xanh bao la để ...
Nhân đọc tập thơ “MIỀN NHỚ” của Nguyễn Văn Dùng
Cứ mỗi lần trở lại miền sơn cước, lên với dòng sông Sê Pôn chảy giữa hai nước ViệtLào là ký ức tinh khôi về nụ cười tỏa nắng của cô thiếu nữ da diết như câu ...
Dường như thu vừa ngang qua phố. Bất chợt heo may vờn trên mái tóc. Sương giăng trên lối đi về. Se se một chút thôi, sau đó là ban trưa chao chát rồi hanh nồng ...
VOV.VN - Kết quả bóng đá hôm nay 19/5 nhận được sự chú ý khi Arsenal giữ vững ngôi á quân ngoại hạng Anh.
QTO - Sáng nay 18/5, TP. Đông Hà, tỉnh Quảng Trị tổ chức Giải đua Xe đạp TP. Đông Hà mở rộng lần thứ V năm 2025 – Cúp Huda. Phó Chủ tịch UBND tỉnh Lê Đức...
QTO - Trong gia tài văn chương đồ sộ và đầy tâm huyết của nhà văn Xuân Đức người con của vùng đất Vĩnh Linh, Quảng Trị đã để lại dấu ấn sâu đậm với nhiều...
QTO - Phan Huy Khang (sinh năm 2012) hiện là một diễn viên nhí được đông đảo công chúng yêu mến. Huy Khang góp mặt trong hàng chục bộ phim truyền hình,...
QTO - Hơn 40 năm làm thơ với hàng trăm bài thơ được đăng trên các báo, tạp chí nhưng Nguyễn Xuân Tư rất “kiệm” xuất bản thơ. Tập thơ Tin, Yêu - NXB Hội Nhà...
QTO - Bằng lăng phủ tím màu thời gian
QTO - Mưa, mới đầu chỉ lắc rắc vài hạt. Chàng shipper tranh thủ chạy đi giao thêm vài đơn hàng trước khi cái khối mây đen ngòm trên bầu trời kia xả nước xuống.
QTO - Sinh ra và lớn lên tại một làng quê bãi ngang nghèo khó bên bờ biển miền Trung, tuổi thơ tôi gắn liền với cát trắng, phi lao và... khói bếp. Ấy là...