Cập nhật: Thứ 7, 04/07/2020 | 06:57 GMT+7

Ngoại chơi facebook

QTO - Bà ngoại tôi bắt đầu tập tành chơi facebook. “Tin tức” nóng hổi ấy khiến con cháu trong đại gia đình tôi vô cùng phấn khích, liên tục gửi lời mời kết bạn, like bài viết và “vẫy tay” với bà. “Ting ting”! Tiếng báo tin nhắn lại đến, bà nhìn chúng tôi cười ngại ngùng rồi cúi đầu, đôi mắt nheo nheo nhìn bàn phím điện thoại, tay run run trả lời từng chữ một. Tôi cười bảo:

Minh họa : Lê Duy

-Ngoại “rep” tin nhắn vậy chừng nào mới xong?

-Ngoại cố gắng lắm rồi. Mà facebook, zalo này cũng hay con nhỉ!

Tôi hỏi bà sao hay, bà chỉ cười, tập trung “hoàn thành” nốt dòng tin nhắn chỉ vỏn vẹn 5 chữ. Hơn một năm sau ngày ông tôi mất, đây là lần đầu tôi thấy bà vui như thế này. Dì tôi sắm cho bà chiếc điện thoại mới, để lướt mạng, đọc báo, xem Youtube đặng khi con cháu không bên cạnh thì bà vẫn có cái mà xem cho đỡ buồn. Hồi mới mua điện thoại về, ngoại nhất quyết không dùng. Ngoại bảo: “Tao già rồi, biết cái chi đó mà chơi. Bây thường xuyên về thăm là bà vui rồi”. Nhưng rồi ai cũng theo đuổi công việc và kiếm tiền, chúng tôi không có thời gian về thăm hay gọi điện thoại cho ngoại. Bẵng đi một thời gian, nghe đâu ngoại nhờ thằng cu Lượm, con dì Thanh trong xóm lắp sim, khởi động máy và hướng dẫn bà cách lập facebook cho mình.

Ngày nọ, tôi thấy bà chụp ảnh tấm bằng mừng thọ của Hội Người cao tuổi cùng bó hoa tươi thắm với dòng caption: “Tôi năm nay 70 tuổi rồi. Bạn bè tôi ai cũng có người nhà đến chúc mừng!”. Điện thoại trước mắt bỗng chốc nhòe đi, hẳn là bà tôi đã tủi thân lắm. Chiều tối, tôi sắp xếp công việc ghé thăm bà. Trong ngôi nhà với những bức tường bám màu thời gian, bà ăn cơm, mắt không ngừng nhìn màn hình điện thoại. Thấy tôi về, ngoại vui mừng ra mặt, kéo tôi vào bàn và bới một chén cơm, gắp thật nhiều đồ ăn. Tôi bỗng nhớ mình của những ngày thơ bé, những lúc như thế này sẽ luôn miệng nói: “Sau này lớn lên con sẽ ở nhà với bà để nấu cho bà thật nhiều món ngon!”. Ngoại vừa ăn vừa hỏi chuyện công việc, cuộc sống của gia đình tôi, lâu lâu không quên khoe bài viết của mình đã được bao nhiêu con cháu trong nhà like, bình luận những gì,… Bà bảo: “Nhờ cái này này - tay chỉ vào điện thoại - chúng mày mới nói chuyện nhiều với bà. Lâu nay bà cũng chẳng hiểu “phây - búc” có gì hay mà đứa nào đứa nấy cũng cắm đầu vào, giờ dùng rồi bà mới thấy hay thật. Thôi ăn đi con!”.

Chúng tôi ngồi ăn cùng nhau đến tối muộn, nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất và bà ăn nhiều hơn hẳn mọi hôm. Dù cười nói với bà như thế nhưng tôi vẫn thấy bản thân mình đáng trách ghê gớm. Hóa ra không phải bà tôi muốn hợp thời nên tập tành chơi facebook như người ta, chẳng qua đó chính là cách giúp bà có thể hiểu và trò chuyện nhiều hơn với con cháu, biết chúng tôi đã làm những gì, ở đâu,... Hẳn là bà đã phải vất vả lắm mới theo kịp những thứ hiện đại như mạng xã hội, smartphone. Bà mong mỏi con cháu về chơi với bà từng ngày, hôm nào cũng hái những xoài, ổi để sẵn khi có ai về sẽ có mà ăn. Nhưng cuối cùng thì… chẳng có ai về.

Tôi bàn với mọi người tổ chức một lễ mừng thọ đầy ấm cúng vào dịp sinh nhật lần thứ 70 của ngoại. Hôm đó ngoại vui lắm, vui như một đứa trẻ được nhìn thấy món đồ chơi mà mình thích. Tuy lưng ngoại đã còng đi nhiều so với hồi trước nhưng chân tay vẫn rất nhanh nhạy, hết gắp cái này cho tôi, lại lấy cái kia cho em tôi. Có lẽ không chỉ bà mà gia đình tôi cũng vui, bởi lâu lắm rồi chúng tôi mới có dịp quây quần bên nhau như thế. Nhờ tấm bằng mừng thọ của bà và đôi dòng status trên facebook, chúng tôi mới được trở lại những tháng năm cũ tưởng chừng đã mất.

Ngoại tôi năm nay đã 70 tuổi. Với chúng tôi ngoại cái gì cũng không tiếc, từ một củ khoai lang nhỏ đến tiền học phí… một tay ngoại lo đủ. Nhưng chúng tôi lại tiếc thời gian về thăm ngoại, ham mê kiếm tiền ở thế giới bên ngoài. Thời gian trôi đi nhanh đến mức khi nhìn lại, người ta bỗng chốc đau lòng. Ngoại mong chúng tôi không chỉ về trong lễ mừng thọ mà hãy về khi có thể, có lẽ bởi ở cái tuổi “gần đất xa trời”, ngoại rất cô đơn...

Trúc Phương



 {name} - {time}
{body}
 {name} - {time}
{body}

0 bình luận mới nhất

Ý kiến của bạn sẽ được biên tập trước khi đăng. Vui lòng gõ tiếng Việt có dấu

Xem thêm:

Chiếc khăn len màu xanh
23:00 27/10/2023

Bốn mươi năm quê hương giải phóng, cũng gần từng ấy năm bà ngoại tôi từ giã cõi đời. Mỗi năm đến ngày giỗ bà, dù lấy chồng nơi xa, tôi vẫn tìm về quê hương ...

Thiên đường... kiếp sau
22:55 15/11/2024

Mày cúi thấp đầu xuống, thầy đến gần rồi đấy. Chị thều thào nói với thằng Hên rồi cúi mọp người chờ bước chân của thầy tới. Mọi người quanh chị cũng thế, nhiều ...

“Những cánh buồm nâu”
22:40 03/11/2023

Năm lên ba tuổi, tôi - một thằng bé nhà quê Quảng Bình - lần đầu tiên được theo bà ra Hà Nội bằng ô tô. Đó là một chiếc xe tải nồng khẳm mùi nước mắm khiến đứa ...

Đoàn tụ sau 55 năm thất lạc
22:00 28/02/2025

Nghẹn ngào và hạnh phúc là những cảm xúc khó tả trong giây phút bà Phan Thị Thúy (67 tuổi) và con trai gặp lại người thân ruột thịt của mình ở quê nhà tại thôn ...

Quê nhà thăm thẳm...
23:40 06/02/2024

Bà bằng tuổi má tôi, đã tám mươi rồi, nhưng cứ một, hai là dạ, xưng cậu và tôi, khiến tôi ái ngại vô cùng. Khi chuyện coi bộ đã... thấm, bà không còn dạ nữa. ...

Ăn cơm với điện thoại
22:45 29/03/2024

Thực tình, tôi không thích chiếc điện thoại cho lắm. Thế nhưng gần đây tôi nhận ra, những buổi trưa ở nhà một mình, tôi đã ăn cơm cùng với nó.

Chiều nghĩa trang, đượm nồng nắng lửa
00:05 06/08/2024

Mỗi lần tháng Bảy về, tôi lại rưng rưng với những vần thơ tháng Bảy - những vần thơ day dứt như một lời nhắc mình về những ân tình sâu nặng. Tôi biết và yêu ...

Mùa xuân cho con
21:55 10/02/2023

Đã qua tháng Giêng rồi mà quê Sơn gió lạnh buổi sớm vẫn ùa về trên con ngõ nhỏ. Sương mù giăng khắp lối phủ kín con dốc heo hút bóng người. Tôi dừng xe trước ...

Đi lên từ tình yêu võ thuật

Đi lên từ tình yêu võ thuật
10:25 tối Thứ 4

QTO - Với tình yêu võ thuật cùng tài năng và tinh thần quyết tâm cao, anh Hoàng Việt Hùng (SN 1990), ở tổ dân phố 10 Đồng Phú, phường Đồng Hới đã từng bước...

Hàng rào dâm bụt tuổi thơ

Hàng rào dâm bụt tuổi thơ
10:20 tối Thứ 4

QTO - Có một loài hoa mộc mạc, dân dã trong số rất nhiều những loài hoa mãi neo đậu trong ký ức tuổi thơ biết bao đứa trẻ quê như tôi ngày ấy chính là hoa...

Những con đường trải vàng rơm khô

Những con đường trải vàng rơm khô
10:20 tối Thứ 3

QTO - Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê, nơi những con đường làng không tên uốn lượn qua những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay bát ngát. Tuổi thơ tôi...

Bánh khoái cá kình làng Chuồn

Bánh khoái cá kình làng Chuồn
23:53 03/07/2020

QTO - Bánh khoái (bánh xèo) là món ăn quen thuộc với nhiều người và hầu như địa phương nào cũng có. Nhưng bánh khoái nhân cá kình thì duy nhất chỉ có ở...

Tin liên quan

Gợi ý

Thời tiết

29°C - 33°C
Nhiều mây, không mưa
  • 28°C - 35°C
    Ít mây, trời nắng nóng
  • 26°C - 35°C
    Ít mây, trời nắng nóng
POWERED BY
Việt Long