
{title}
{publish}
{head}
(GD&TĐ) - Đối với bà con nông dân, tấc đất là tấc vàng. Thế nhưng, không ít người sẵn sàng hiến "vàng" vì tương lai con cháu. Ở xã Tà Rụt (huyện Đakrông, tỉnh Quảng Trị), gương hiến đất dựng trường của Kăn Thắng và Kôn Tiểu xứng đáng được ngợi ca.
Dân bản sống ở chốn núi rừng miền tây tỉnh Quảng Trị xưa nay gắn bó với rẫy nương. No đói, sướng khổ... đều trông cậy vào mảnh đất. Do đó, chuyện tranh chấp đất đai xảy ra giữa một số gia đình vốn chẳng hiếm. Thế nhưng, bà Kăn Thắng và ông Kôn Tiểu lại có một quyết định "lạ đời" - chung tay hiến gần 2.000m 2 đất để dựng trường Tiểu học xã Tà Rụt.
![]() |
Bà Kăn Thắng bên ngôi trường đang được xây dựng |
Thông tin việc gia đình bà Kăn Thắng và ông Kôn Tiểu hiến đất dựng trường đến giờ vẫn là đề tài nóng hổi ở xã Tà Rụt. Nhiều người tò mò đặt câu hỏi: "Hiến hết chừng ấy đất, gia đình Kăn Thắng và Kôn Tiểu lấy gì làm kế sinh nhai?", người lại lăn tăn: "Chẳng biết hiến đất có được trả... nhiều tiền không?"... Mỗi khi nghe những lời ấy, già bản Tà Rụt 2 thường đặt tay lên bên trái lồng ngực, nghiêm nghị bảo: "Kăn Thắng và Kôn Tiểu làm thế xuất phát từ tâm, chẳng tiền bạc gì đâu. Chúng nó nghĩ đến quê hương, con cháu mới hy sinh lợi ích cá nhân như thế. Thật đáng quý! Đáng quý!".
Sinh và lớn lên ra trong cảnh nghèo khó, bà Kăn Thắng và ông Kôn Tiểu chẳng có điều kiện bám trụ con chữ đến nơi, đến chốn. Quanh năm, họ phải gieo giọt mồ hôi trên nương để kiếm kế sinh nhai. Càng vất vả, tâm trí Kăn Thắng cũng như Kôn Tiểu càng sáng rõ suy nghĩ: "Chỉ có cái chữ mới giúp người Vân Kiều, Pa Kô mở mày, mở mặt".
Bản thân chẳng có cơ hội bám trụ con chữ lâu bền, bà Kăn Thắng và ông Kôn Tiểu thực sự âu lo khi thấy vất vả đeo bám học sinh ở bản như hình với bóng. Ngày ngày, hàng chục trẻ em vùng cao phải băng đèo, lội suối ngót nghét chục cây số để "tìm chữ". Một số em vì không chịu nổi vất vả nên đã... "bỏ cuộc giữa chừng".
Thấy ánh mắt háo hức bước đến trường của học sinh sớm nhuốm màu buồn, lòng bà Kăn Thắng và ông Kôn Tiểu thắt lại. Ông Kôn Tiểu tâm sự: "Mình có 5 đứa con, 2 đứa đã nghỉ học vì gia đình nghèo, đường đến trường lại quá khó khăn. Thực sự, mình rất buồn lòng".
![]() |
Ba đứa con nhỏ của Kôn Tiểu và trẻ em xã Tà Rụt hứa hẹn có tương lai tươi sáng hơn đời cha |
Có lẽ đó là động lực mạnh mẽ thúc giục bà Kăn Thắng và ông Kôn Tiểu quyết định hiến mỗi người gần 1.000m 2 đất để xây dựng trường Tiểu học xã Tà Rụt. Nói về việc làm ý nghĩa này, bà Kăn Thắng cười bảo: "Lúc hiến đất cũng tiếc lắm. Cả rẫy cà phê, hồ tiêu... đang chuẩn bị vào vụ thu hoạch mà... Vả lại, hiến hết đất rẫy thì chẳng biết lấy gì để làm ăn nữa. Nhưng, thấy lũ trẻ ngày nào cũng cuốc bộ đi học đến rạc cả chân nên mình chẳng thể cầm lòng?". Về phía ông Kôn Tiểu, quyết định của "công dân ưu tú" này vấp phải sự phản đối của gia đình, họ hàng... Ai cũng bảo: "Nhà mày còn 3 đứa con nhỏ. Hiến đất rẫy đi rồi, mày định để con bốc đất ăn thay cơm à?". Nghe thế, Kôn Tiểu khẳng khái đáp: "Tôi hiến đất không chỉ vì tương lai của 3 đứa con mình mà còn vì ngày mai của cả bản, cả xã nữa". Lời Kôn Tiểu tâm sự khiến người phản đối quyết liệt nhất cũng gật gù.
Ngày trường Tiểu học xã Tà Rụt khởi công, dân bản kéo nhau đến xem rất đông. Lòng ai cũng háo hức như đánh trống, giong cờ. Anh Hồ Văn Ngơn (Chủ tịch xã Tà Rụt) vui vẻ bảo: "Thế là, học sinh xã mình không phải băng đèo, vượt suối tìm chữ nữa. Trường học mới sẽ khang trang, cao đẹp hơn. Kăn Thắng và Kôn Tiểu xứng đáng là hai công dân ưu tú".
Việc làm hiếu nghĩa của bà Kăn Thắng và ông Kôn Tiểu giúp dân bản nhận ra nhiều điều hay, ý đẹp. Đất thực sự quý, nhưng nhiều thứ đáng giá gấp bội - Tương lai con trẻ là một minh chứng. Tân Tuấn Hiệp
Những năm qua, nhờ công tác tuyên truyền vận động của ủy ban MTTQ các cấp, phong trào hiến đất xây dựng các công trình phúc lợi được người dân huyện Cam Lộ ...
Vào những ngày đầu năm mới Ất Tỵ - 2025, cán bộ, giáo viên, phụ huynh học sinh Trường Mầm non Thanh,xã Thanh, huyện Hướng Hóa rất vui khi hay tin hai hộ dân ...
Anh là người dân tộc Pa Kô, lớn lên ở miền núi cao. Ở đó, sự quở trách của thần linh hay con “ma rừng” từ lâu đã trở thành nguyên nhân chính của những căn bệnh ...
Nguyên là cán bộ xã và hiện tại là người có uy tín của thôn, ông Hồ Văn Tỉu - 68 tuổi đời, 40 năm tuổi Đảng - ở thôn Cù Bai, xã Hướng Lập, huyện Hướng Hóa, ...
Thời gian qua, phong trào hiến đất xây dựng các công trình phúc lợi công cộng được nhiều gia đình ở tỉnh Quảng Trị tích cực hưởng ứng, trong đó có những gia ...
Vẫn còn lưu trong ký ức chưa xa của cô giáo Hồ Thị Táo là hình ảnh trẻ mầm non đồng bào dân tộc Pa Kô trên tay cầm chiếc cặp lồng đựng mì tôm pha sẵn ở nhà ...
Trong trí tưởng tượng của tôi, Tà Rụt là một thung lũng heo hút giữa miền biên ải xa xôi. Mỗi lần có dịp đi qua chiếc cầu treo huyền thoại, tôi đều ngước nhìn ...
Trong những năm gần đây, thông qua việc học tập và làm theo tư tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh, ở huyện miền núi Hướng Hóa đã xuất hiện nhiều tấm gương ...
QTO - Ngày 21/5, Phòng Cảnh sát giao thông Công an tỉnh Quảng Trị tổ chức sát hạch, cấp giấy phép lái xe ô tô. Đây là kỳ sát hạch đầu tiên do đơn vị tổ...
Gần 30 nhãn hiệu mì chính không ghi xuất xứ, không rõ nguồn gốc do các tổ chức, cá nhân tự trộn lẫn, san chia và đóng gói lại đang ‘'nhan nhản’' trên thị trường, đe dọa sức...
(QT) - Theo cách nghĩ thông thường của nhiều người thì thuốc nam chỉ là những cây cỏ thường thấy trong thiên nhiên ở Việt Nam, mà đã là cây cỏ thiên nhiên thì dồi dào, phong...
(TPO) - Học sinh sẽ nỗ lực và có hiệu quả hơn khi học dưới sự giảng dạy của thầy giáo, đó là kết quả một khảo sát chính thức ở Anh mới được công bố gần đây.
(SGGP) - Sở GD-ĐT TPHCM vừa triển khai kế hoạch xây dựng mô hình “vườn trường” ở cấp tiểu học. Mô hình này sẽ tạo điều kiện cho học sinh học và thực hành ngoài trời; giúp học...
(GD&TĐ) - Hôm qua (7/11), Khoa sư phạm kỹ thuật – Trường ĐH sư phạm Hà Nội, đơn vị đầu đàn trong đào tạo giáo viên Kỹ thuật công nghiệp phổ thông của cả nước đã long trọng...
Nguyên nhân
(SK&ĐS) - Thuốc ức chế men chuyển dạng angiotensin-converting (thuốc ƯCMC) lần đầu tiên được sử dụng vào năm 1977 không chỉ là hòn đá tảng điều trị suy tim mà còn nhanh...