QTO - Mỗi khi mùa thu đến, lòng tôi lại nao nao nhớ về mùa bàng chín. Có lẽ là vì mùa này luôn trùng hợp với thời điểm tựu trường, những ngày học trò bắt đầu quay lại với sách vở và cũng là lúc những trái bàng vàng ươm, căng mọng, chín rộ trong ánh nắng đầu thu. Đó là một mùa không chỉ thiên nhiên thay đổi, mà cả trong lòng chúng tôi, những đứa trẻ, cũng có những chuyển động không thể nói thành lời. Những ký ức tuổi thơ gắn liền với bàng chín, với những ngày hè tươi đẹp và những trò chơi vô tư cứ thế ùa về, vẹn nguyên như ngày nào. Hình ảnh những trái bàng vàng ươm, căng tròn, lấp ló trên cành khiến lòng tôi bâng khuâng như thể thời gian đã lặng lẽ trôi qua mà không hề báo trước.
Nhớ ngày ấy, mỗi khi bước vào sân trường, tôi lại thấy những trái bàng chín rơi xuống đất, được lăn lóc trên nền sân trường. Những trái bàng khi rơi xuống đất có một sức hút kỳ lạ, dường như cả bọn trẻ chúng tôi đều không thể cưỡng lại được. Chúng tôi nhặt những trái bàng, lột bỏ lớp vỏ ngoài, để rồi thưởng thức hương vị ngọt ngào bên trong. Mùi thơm dịu nhẹ của bàng, kết hợp với hương đất, hương cây, như thấm vào từng ngõ ngách tâm hồn trẻ thơ. Bàng chín mang một sắc vàng ấm áp, tựa như một đốm nắng còn vương lại trên những tán lá. Quả bàng căng mọng, tròn đầy, hệt như một lời hứa hẹn của mẹ thiên nhiên, mang theo vị ngọt ngào của đất trời. Những trái bàng chín không chỉ mang lại hương vị ngọt ngào mà còn là khoảnh khắc tràn ngập niềm vui của tuổi thơ vô lo.
![]() |
Minh họa: LÊ DUY |
Nhớ những buổi chiều, khi nắng thu dịu dàng trải vàng trên các con đường làng, những chiếc lá bàng khẽ khàng rời cành, lướt mình trong gió rồi đáp xuống, tạo nên một tấm thảm vàng óng ả. Dưới gốc bàng, chúng tôi-những đứa trẻ vô tư, hồn nhiên, ngồi quây quần, say sưa trong thế giới của riêng mình. Cả bọn cùng thi nhau xem ai nhặt được quả to hơn, chín hơn. Bàn tay nhỏ xíu, non nớt nhưng nhanh thoăn thoắt, lật tìm từng quả bàng ẩn mình trong lớp lá khô. Thỉnh thoảng, một tiếng reo lên đầy phấn khích khi ai đó nhặt được một trái bàng căng tròn, vàng ươm, tỏa hương thơm ngòn ngọt. Trong những khoảnh khắc ấy, thời gian dường như ngừng lại. Tiếng cười trong veo, những câu chuyện trẻ con vô nghĩa, những quả bàng chín như lời hứa hẹn của mùa thu...
Chẳng hiểu sao, cứ mỗi lần thấy trái bàng chín, lòng tôi lại bồi hồi, xuyến xao lạ. Cái hương vị ngọt chát đặc trưng ấy không chỉ đánh thức vị giác, mà còn đánh thức cả một trời ký ức tuổi học trò, những kỷ niệm mà tôi tưởng chừng đã ngủ quên đâu đó. Mới hôm nào, ngày về dự lễ kỷ niệm thành lập trường, tôi đã tìm thấy bạn bè mình dưới gốc bàng già. Vẫn cái cây thân quen ấy, những gương mặt bạn hiền lành ấy, chỉ khác là ngày xưa chúng tôi nghịch hơn một chút. Cả bọn tụm năm tụm ba, cùng nhau ăn trái bàng...
Dù năm tháng đã trôi qua, nhưng dưới gốc bàng này, chúng tôi vẫn là những đứa trẻ hồn nhiên ngày nào. Những trái bàng chín không chỉ đơn thuần là quả ngọt, mà còn là chiếc chìa khóa mở ra cánh cửa ký ức, nơi cất giữ khoảnh khắc vô giá của tình bạn. Để rồi khi mùa tựu trường đến, tôi lại nhớ về ngày đó, nhớ về những trái bàng vàng óng, nhớ về một thời đã qua, nhưng mãi mãi không thể phai nhòa trong ký ức.
Linh Châu