Giọt trầm

  • 02:11, 18/11/2017
  • icon gmail
  • icon facebook
  • icon youtube

(QBĐT) - Hoa nắng nào theo tôi
Khắp nẻo đời oi ả
Thương đông tàn mắt lá
Tiếc xuân xưa vắng thầy
            
Tháng năm đời qua mau
Theo cổng trường khép mở
Tuổi thơ tôi thắp lửa
Gốc phượng già sau lưng

Viên phấn màu tôi thương
Theo tay thầy tôi nhớ
Nét hồng là sĩ số
Nét xanh - bạn vắng rồi

Nhớ ánh mắt thầy cười
Như nắng vào bục giảng
Là điểm mười năm tháng
Cứ theo tôi ngược dòng

Ôm nắng nhớ mưa mong
Tôi ngược về bến cũ
Nơi ngôi trường đóng cửa
Để lòng mình rưng rưng

Giữa biển đời mênh mông
Nghe nốt trầm vọng lại
Tôi như thuyền xa bãi
Thương chuyến đò thầy đưa.

Võ Thị Hồng Tơ

tin liên quan

Cho riêng tôi một nước Nga nho nhỏ
Cho riêng tôi một nước Nga nho nhỏ

(QBĐT) - Cái "thư viện" nho nhỏ và không gian văn hóa Nga của tôi đã "tuẫn tiết" cùng với chiếc xe tăng mang số hiệu 704. Nhưng, trong trái tim tôi, hình bóng con chữ trong những trang sách, dư âm giai điệu bất hủ của những ca khúc trữ tình Nga của những ngày tháng cam go nhất của đời người mãi mãi không bao giờ phôi phai.

Về một bến sông
Về một bến sông

(QBĐT) - Con sông còn chuyến đò sang
Bên sông gió nhuộm nắng vàng ngõ xưa
Khung trời đổ một cơn mưa
Mùa thu xa thẳm lưa thưa chiều về

Giữ gìn cốt cách dân tộc từ làn điệu dân ca
Giữ gìn cốt cách dân tộc từ làn điệu dân ca

(QBĐT) - "Ai lên Minh Hóa quê mình, chè xanh mật ngọt thắm tình nước non". Những câu ca trên thay cho lời mời gọi khách thập phương đến với Minh Hóa, vùng đất của những làn điệu dân ca mộc mạc và lễ hội Rằm tháng ba nổi tiếng được tổ chức hàng năm. Minh Hóa không chỉ để lại ấn tượng trong lòng du khách về những làng quê xanh mướt đẹp như một bức tranh giữa núi rừng trùng điệp mà còn níu chân bao người bởi những giá trị văn nghệ dân gian khá phong phú, những tập tục sinh hoạt văn hóa mang đậm dấu ấn của làng quê vùng sơn cước.