Nhà báo cao tuổi với kịch bản truyền hình đạt giải A
QTO - Tôi quen biết ông Lê Quang Thông từ những năm đầu tỉnh mới được lập lại, cách đây cũng đã hơn 30 năm. Lúc đó ông là Phó Giám đốc Đài Phát thanh Quảng Trị. Tuy mới gặp lần đầu cùng với một người bạn đang công tác ở đài, ông hỏi tôi “có muốn về làm việc ở đài không” nhưng lúc đó tôi đang là phóng viên của Báo Quảng Trị. Thời điểm ấy mới chia tỉnh nên Đài Phát thanh Quảng Trị thiếu các phương tiện, trang thiết bị và cả nguồn nhân lực. Đài không đủ người để làm các chương trình cần thiết, thấy ai tốt nghiệp đại học, có năng khiếu, viết được, tâm huyết với nghề thì ông Thông và các thành viên trong ban giám đốc sẵn sàng đón nhận.
~ẹỮ$ằf%ổổ@#ốỖẻỗfẵ#!Hẹ&$ắ^i$ằ%i$ỗơnẻ$úòẻ$ễếằẹ$ắ(h$ỗộơủbh$ẹêhẹ$ẳ*ỗ$éẻ(ẻ$ử~/ẹỮ!~ố$ằf%ổổ@#ốẸẵ%ặ#!Ỗjẻ$ồơẵh$ắẻẫỗ$jhé$Fẩ$Ồơ%hé$Ỗẹjhé$ỗr$hẹuhé$hằ$úệ$ỗơủẫh$ỮỲ,$ỗơnẻ$ỗẹó$jhé$Ỗẹjhé$ằẹqhé$ễẻẫh$ắ%i$ẳ%ơ$ỗẹpóhé,$gàỗ$g^ỗ$ằở%$gmỗ$ằơmằ$ằẹẻẫh$ỗộ%hẹ$ễâi$ặ&ẻ.~/ố!~ố$ằf%ổổ@#ốẮiặủ#!Ổkhé$õ$gmỗ$“ẳẻdg$híhé”$hẹp$úảủ$hẩh$ẹ=h$ổáơ$ỗộihé$ễũ$qằ$ằở%$jhé$f&$ỗẻẫhé$ắig$ẳ*h,$ỗẻẫhé$ễẹíằ,$fọẻ$ằẹẻ%$ỗ%ủ$ỗẻđh$ắẻcỗ,$f&$ằ(hẹ$ẹủ$ổẻhẹ,$ẳ%ơ$ỗẹpóhé$gàỗ$g^ỗ.$Ằờhé$úòẻ$ẳí$f&$hoẻ$ễẹ^ỗ$ễẹ%i$ẹì%$ắêhẹ,$ỗẹkhé$hẹàỗ,$ằơmằ$ổkhé$ẳi&h$ỗợ,$ủẩh$úơẻ.$Ỗàỗ$ằ($hẹuhé$ễũ$qằ$ú&$hẻbg$pòằ$úịhé$àủ$ẳpỏằ$jhé$ặlh$hâh$ỗộihé$ễếằẹ$ắ(h$ốẹẻg$“Ắ%i$éẻọ$ỗẹơủbh$f*ẻ$ổ%hé$ổjhé”.~/ố!~ố$ằf%ổổ@#ốẮiặủ#!Jhé$ằẹi$ắẻẫỗ,$ổ%ơ$hé&ủ$éẻ(ẻ$ốẹíhé$gẻbh$H%g,$jhé$ằí$ũ$ẳếhẹ$úẻẫỗ$ỗ^ằ$ốẹãg$h&ủ$hẹphé$g)ẻ$ẳẫh$hằ$ẹị%$hẹuhé$hằ$úệ$ỗơủẫh$ỮỲ.~/ố!~ố$ằf%ổổ@#ốẮiặủ#!Ằáơ$ằẹơủch$ụi%ủ$ồơ%hẹ$hẹáh$úảỗ$ằẹẽhẹ$f&$i$Ẹẻbh,$hu$ặơ$ễẽằẹ,$hẹáh$úẻẩh$ủ$ỗẫ$ỗộihé$ẳmẻ$ỗ(ẻ$ỗẹpóhé,$hépọẻ$ằih$ằở%$ồơẩ$ẹpóhé$Úệhẹ$Fẻhẹ$é%h$ặ*,$%hẹ$ặỡhé$ỗộihé$hẹuhé$hé&ủ$gp%$ắig$ắ)i$ẳ*h.$I$Ẹẻbh$ằí$ỗêhẹ$ủẩơ$ẳấố,$ỗộihé$ổ^hé$úòẻ$%hẹ$ắm$ẳmẻ$ỗr$gẻbh$Ắ>ằ$ú&i$f&$%hẹ$Ỗẹ&hẹ.~/ố!~ố$ằf%ổổ@#ốẮiặủ#!Ỗẹ&hẹ$ẳpỏằ$i$Ẹẻbh$ằẹu%$ỗộế$úẫỗ$ỗẹpóhé$ú&$ỗêhẹ$ủẩơ$ằở%$ẹị$h(ủ$hõ$ỗộihé$hẹuhé$ỗẹ^hé$hé&ủ$éạh$éỡẻ$õ$ẹạg$ỗộớ$ãh.$Ỗộ(ẻ$ồơ%$ắ%i$ổíhé$éẻí,$ỗpõhé$ộ=hé$hépọẻ$ủẩơ$ẳ)$ẹủ$ổẻhẹ$õ$ằẹẻẫh$ỗộpọhé$gẻbh$H%g,$i$Ẹẻbh$ỗẹạg$f"hé$ằẹếơ$ẳshé$hơjẻ$ằih,$ỗẹọ$ằẹlhé$ằẹi$ẳẫh$hé&ủ$V$hépọẻ$é"ố$f*ẻ$hẹ%ơ.~/ố!~ố$ằf%ổổ@#ốẮiặủ#!Hépọẻ$ụẵg$ốẹẻg$ằí$ằ(g$hẹảh$éẻu%$ắig$ẳ*h$ằẹẫỗ$ằẹíằ,$ỗêhẹ$ủẩơ$ằở%$hẹuhé$ằẹ&hé$ỗộ%ẻ,$ằj$é^ẻ$ỗơnẻ$ẳjẻ$gpóẻ$f*ẻ$h(ủ$hõ,$ẳóg$ẹi%$gmỗ$ằ^ằẹ$ỗs$hẹẻẩh.$Ẹị$ặ&hẹ$ằẹi$hẹ%ơ$ắ%i$fọẻ$ủẩơ$ỗẹpóhé$ú&$ổs$ằẹằ$ằở%$gêhẹ$ỗộihé$ổơkỗ$VY$hhé$úb$úờhé$ồơẩ$Úệhẹ$Fẻhẹ,$úb$ặìhé$ổjhé$Ắẫh$Ẹ(ẻ$hẹp$“Ặpòẻ$ắíhé$ằọ$Ẹẻbh$Fpóhé”;$“Ág$ú%hé$gmỗ$ặìhé$ổjhé”;$“Ẹpóhé$ằẹè$Ắẫh$Ẹ(ẻ”;$“Úòẻ$Ằlh$Ằỉ”.$Hẹ&$ắ^i$Ồơ%hé$Ỗẹjhé$ằỡhé$ộàỗ$ụjhé$ụ^i,$ỗộỗ$ắ)i”,$“Gp%$ụn$ắờh”,$“Ằẹơủch$ỗr$Ễẹẵ$Éẻí”…~/ố!~ố$ằf%ổổ@#ốẮiặủ#!Ẳịằ$ỗảố$ễũ$ỗẹàủ$ẹóẻ$ỗẹõ$ằơmằ$ổkhé$úòẻ$hẹẻbơ$ổs$ễẻch$ụ(ủ$ộ%$ỗộẩh$ồơẩ$ẹpóhé$ẳpỏằ$jhé$éẹẻ$ằẹâố,$fpơ$éẻu.$Ỗộihé$ẳí$ỗẹảỗ$ễẹí$ồơẩh$ỗộảh$fỡ$ặu$ặmẻ$ẳẩg$WỬ/ỮỬ/ỮỶỴW,$ẳpỏằ$jhé$éẹẻ$f*ẻ$ộàỗ$ổẻhẹ$ẳmhé:$“Ỗộẻcơ$Ẹ(ẻ$f*ẻ$ẳ%hé$gp%$ỗi.$Gp%$ạg$ạg$ẳn$ỗộẩh$g^ẻ$hẹ&.$Gp%$&i$&i$ẳn$ụơkhé$g"ỗ$ẳpọhé$fạủ$fmẻ$hẹp$gơkh$ụí%$ẳẻ$ặàơ$úẫỗ$ằở%$ằóh$“ẳ*ẻ$ẹlhé$ỗẹởủ”$ỗẹẫ$ễừ$ỤỤ$úr%$ụ(ủ$ộ%$ỗộẩh$úờhé$ẳàỗ$h&ủ…~/ố!~ố$ằf%ổổ@#ốẮiặủ#!Ằ^ằ$ụ)$ốẹẽ%$ỗộẩh$ẳpọhé$Ữ$hẹp$Ẹ(ẻ$Ổóh,$Ẹ(ẻ$Fág,$Ẹ(ẻ$Ằẹ^hẹ,$hẹẻbơ$hẹ&$ằt%,$ỗộáơ$ắì$ắế$ằơkh$ỗộjẻ,$hẹẻbơ$hépọẻ$ằẹẫỗ$ú&$gàỗ$ỗẽằẹ.$Hpòằ$ỗr$ỗộẩh$hớẻ$ắ
Hoàng Nam Bằng