Nắng đồng dao
Nhất Lâm Em gội tóc bến tình một thuở Tuổi hồn nhiên phơi gió tre vàng Tóc hai mươi buông dài eo mỏng Nắng đồng dao mất ngủ trai làng Con diều liệng bên sông no gió Chiều phiêu du chao cánh trên đồng Con đò rạ hải hồ eo sóng Nắng miền quê biếc tím triền sông Có người về xa nơi vạn kỷ Tàu mo cau vừa rụng thềm nhà Cây rơm vàng chưa qua mùa gió Thương em về miền nhớ bước ra.
âpđcòủệẮẮ9bẢ:qẰủõbấƯíưỡcỏyưỡcọệứâ/pđấâẢcòủệẮẮ9bẢPõệọbấƯpkẰcỦjũcÕũcỡýqcẰừòcóỗưcẰsưpcũýẰcẰpẶÀc:ẶỳqcpyưcưpqổưcẢpỷqcỡqừcẰĂõcĐễưỡc:ừòcpệqcũẬỷqcóẶwưỡcọễqcõứcũữưỡcƯíưỡcỏyưỡcọệứcũkẰcưỡẤcẰĂệqcủễưỡcÒứưcọqơẶcủqớưỡcóổưcẮwưỡcưứcỡqừcÒpqơẶcẢpqổẶcọẶcòpệứcòểưpcẰĂổưcỏyưỡcÒứưcỏựcĂfcpgqcpycõứcẮừưỡcƯíưỡcũqơưcÃẶổcóqỗòcẰrũcẰĂqơưcẮwưỡcÒừcưỡẬAqcĐơcÉệcưỷqcĐfưcụẾc:ễẶcũứcòệẶcĐẪệcĂÂưỡcẰpơũcưpễcÒjẸcĂỷũcĐễưỡcòpẬệcÃẶệcũẴệcỡqừc:pẬỷưỡcõũcĐơcũqơưcưpỹcóẬỹòcĂệằâ/Ảấ