Đêm trắng với người bệnh
Tiếng phanh gấp gáp của xe cứu thương. Tiếng người nhà bệnh nhân khóc thất thanh, chiếc băng ca trắng toát được những cô y tá đẩy đến đón bệnh nhân mới...

Đêm trắng với người bệnh

Tiếng phanh gấp gáp của xe cứu thương. Tiếng người nhà bệnh nhân khóc thất thanh, chiếc băng ca trắng toát được những cô y tá đẩy đến đón bệnh nhân mới...

Với các y bác sĩ ở phòng khám Bệnh viện tỉnh Quảng Trị, không ai có thể nhớ hết được mình đã trải qua bao nhiêu ca trực đêm. Lặng lẽ, tất bật những blu trắng ấy vẫn miệt mài với những đêm trắng để đem lại sự sống cho mỗi người bệnh. Bác sĩ Trần Được - Trưởng Phòng Khám Bệnh viện đa khoa tỉnh vừa khám cho một bệnh nhân, vừa vui vẻ trò chuyện: "Nghề y của chúng tôi là vậy mà, liên tiếp những ca trực từ ngày đến đêm. Trách nhiệm của các y bác sĩ là chăm sóc sức khoẻ cho nhân dân".

Chập choạng tối, trên đường phố càng rộn ràng, tấp nập người xe qua lại, mọi người dường như ai cũng vội vã, tất bật để quay về với tổ ấm của mình. Các bác sĩ, điều dưỡng, hộ lý trong phòng khám của Bệnh viện tỉnh cũng khẩn trương, tất bật không kém để bắt đầu cho một kíp trực mới. 19 giờ 45 phút, tiếng xe cấp cứu kéo còi từ xa rồi phanh gấp trước cửa phòng khám, tiếng van khóc của người nhà xen lấn tiếng bước chân những cô y tá, bác sĩ nhận bệnh nhân mới.

Một cậu bé bị tai nạn giao thông, người bê bết bùn đất. Bác sĩ Được nhanh tay cùng những y tá nhanh chóng chuyển bệnh nhân vào phòng khám. Panh, kéo, bông băng đã sẵn sàng. Bằng thao tác nhanh gọn, các y bác sĩ ở đây tiến hành sơ cứu ban đầu, xác định độ nghiêm trọng của vết thương rồi chuyển bệnh nhân đi chụp phim và làm các thủ tục cần thiết.

Cấp cứu bệnh nhân tại phòng khám
Đang cấp cứu cho cậu bé, từ ngoài cửa lại có tiếng kêu thất thanh: " Cứu anh tôi với bác sĩ ơi!". Nạn nhân là một người trung niên, đầu sưng vều, máu chảy túa xuống mắt rồi xuống cằm, sự đau đớn hiện rõ trên khuôn mặt xanh nhợt.

Nhận thấy ca trước đã phần nào tạm ổn, giao nhiệm vụ lại cho một điều dưỡng, bác sĩ Được lại nhanh chân chạy sang phía bệnh nhân mới. Sau khi lau sạch vết máu trên mặt, xác định vết thương chính nằm phía đỉnh đầu do va đập mạnh vào cốc thủy tinh, anh Được lại băng bó vết thương, ra y lệnh tiêm thuốc cầm máu.

Từ ngoài cửa phòng khám lại vang lên tiếng khóc của người nhà, tiếng rên rĩ của bệnh nhân. Lại thêm một bệnh nhân bị tai nạn giao thông, bệnh nhân ngất lịm nằm dài trên băng ca được chuyển vào phòng khám. Xác định đây là ca khá nặng, bác sĩ Được cho bệnh nhân thở ôxy, đo huyết áp rồi thực hiện những bước cấp cứu cần thiết.

Không khí trong phòng khám căng thẳng, bác sĩ, y sĩ trong màu trắng của những chiếc blu vẫn chăm chỉ cẩn trọng từng bước để cấp cứu cho từng bệnh nhân. Ánh điện sáng trưng từ phòng khám chiếu ra tận cửa, nếu không ngước nhìn những vì sao chi chít trên bầu trời qua ô cửa thì trong tâm trí chúng tôi không biết trời đang về đêm. Cứ chốc chốc, lại thêm một bệnh nhân mới, và các thầy thuốc lại bận rộn, lại cấp cứu.

Điều dưỡng Trần Thị Huệ có hơn 30 năm gắn bó với những kíp trực đêm như thế này tâm sự: "Bệnh nhân như đêm nay là ít đấy, vào những dịp lễ, tết thì số bệnh nhân nhập viện hàng đêm tăng gấp 2-3 lần như thế này, và anh em chúng tôi lại càng hiếm hoi những giây phút nghỉ ngơi". Đồng hồ điểm 24 giờ, không khí phòng khám yên ắng, không có bệnh nhân nhập viện thêm, y, bác sĩ trong kíp trực lại chia nhau về phòng tranh thủ ngã lưng vài phút. Sau khi cẩn thận kiểm tra tình hình của các bệnh nhân trong phòng, bác sĩ Được toan quay bước ra cửa định bụng sẽ uống cốc cà phê đêm lấy lại sự tỉnh táo thì chiếc ô tô dừng trước cửa, lại có bệnh nhân cấp cứu. Tạm chia tay với phòng khám đa khoa, chúng tôi đến với kíp trực đêm ở Khoa Hồi sức cấp cứu. Phụ trách kíp trực đêm hôm nay là bác sĩ trẻ Lê Xích Ma. Đêm trắng với những y, bác sĩ ở khoa này mới thực sự là...đêm trắng. Bệnh nhân vào khoa 100% là bệnh nặng, trong cơn nguy kịch nên phải có chế độ chăm sóc, điều trị đặc biệt, đó là chưa kể khoa phải thường xuyên nhận thêm bệnh nhân mới. Chỉ cần một sai sót nhỏ của những người thầy thuốc thì sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến tính mạng của mỗi người bệnh. Điều dưỡng Đoàn Viết Mãi vừa vui vẻ trò chuyện với chúng tôi, vừa theo dõi bệnh nhân trước mặt: " Khoa Hồi sức cấp cứu của chúng tôi luôn đòi hỏi sự chú tâm 100% vào bệnh nhân, do vậy trong ca trực không cho phép ai được rời nửa bước".

Trung bình khoảng 15 phút, mọi người lại thay nhau đến kiểm tra tình hình bệnh nhân, từ bắt mạch đến đo huyết áp, cặp nhiệt độ; cứ khoảng 3 giờ lại cho bệnh nhân ăn, uống sữa một lần, công việc cứ đều đặn như thế cho đến 7 giờ sáng hôm sau.

Bác sĩ Xích Ma hơn hai năm nhận công tác ở khoa này cũng không nhớ rõ mình đã trải qua bao đêm thức trắng, chỉ biết rằng: "Là bác sĩ mình phải làm hết sức mình vì sức khỏe của mỗi người dân, các y, bác sĩ của mỗi kíp trực luôn sẵn sàng "chạy đua với thần chết" để giành lại sự sống cho mỗi bệnh nhân" 3 giờ sáng, Khoa Hồi sức cấp cứu vẫn không ai chợp mắt giây nào. Chốc chốc lại có một bệnh nhân mới từ phòng khám chuyển sang, tai nạn giao thông, tai nạn lao động và cả ngộ độc thực phẩm. Ngoài hành lang, thân nhân của người bệnh ngồi trên ghế, người thì tranh thủ ngã lưng trên tấm chiếu nhỏ tìm kiếm giấc ngủ hiếm hoi.

Ông Nguyễn Liêm, một người nhà của bệnh nhân ở Đakrông cho biết thêm: "Mẹ tôi vào vào khoa này cũng gần 3 ngày rồi, nhờ sự cứu chữa chăm sóc tận tình của các y bác sĩ nên gia đình tôi cũng yên tâm". Bình minh tỏa ánh nắng ấm áp hắt qua từng ô cửa. Một ngày mới lại bắt đầu, các y bác sĩ nơi đây sau kíp trực đêm mắt ai cũng quầng thâm vì thiếu ngủ. Một đêm thức cùng những kíp trực, chúng tôi mới phần nào hình dung được sự hy sinh thầm lặng hằng đêm của những người thầy thuốc để góp phần cứu sống từng người bệnh. Trong cuộc sống, có thể nhiều người trong số những y bác sĩ ấy còn gặp nhiều khó khăn nhưng họ đã biết tự vượt lên hoàn cảnh, biết hy sinh những nhu cầu, sở thích cá nhân để làm tròn trách nhiệm một người thầy thuốc. Lệ Như