Gục ngã trước cám dỗ của đồng tiền
(QT) - Từ miền Trung ra Hà Nội làm thuê với đồng lương nhân viên hợp đồng ít ỏi, gia cảnh khó khăn, lại vừa lập gia đình nên H. muốn tìm một công việc khác có thu nhập khá hơn. Trong hoàn cảnh ấy, H. gặp G. (quê Quảng Ninh), sau một thời gian quen biết G. “mời” H. tham gia thành lập công ty và vào Quảng Trị làm ăn. “Em tay trắng lấy gì góp cổ phần?”, H. khước từ lời đề nghị trên nhưng G. khẳng định: “Không cần góp đồng nào, anh giữ chức Chủ tịch HĐQT, còn em giữ chức giám đốc điều hành, lương mỗi tháng 6 triệu đồng. Anh không nói đùa đâu”. Trước khoản thu nhập hấp dẫn, H. không mảy may nghi ngờ vì sao G. lại đối tốt với mình như thế. Sau cái gật đầu đồng ý, H. bỏ ngay việc cùng G. rời Hà Nội vào Lao Bảo, Quảng Trị. Tuy mang tiếng là giám đốc nhưng H. chỉ là người làm thuê, mọi việc đều do G. chỉ đạo. Như một con ong cần mẫn, H. tích cực trong công việc mà không biết rơi vào bẫy của G. để tiếp tay cho hắn buôn lậu với số lượng hàng “khủng”. Đến khi âm mưu của G. bại lộ, tên này bỏ trốn thì H. mới biết sự thật nhưng lúc đó đã quá muộn. Tại phiên tòa sơ thẩm xét xử H. về tội “ Buôn lậu”, quá trình xét hỏi đã đôi lần phải gián đoạn bởi tiếng nức nở, hối hận xen lẫn uất ức của bị cáo.
 |
Minh họa: LÊ NGỌC DUY |
VKSND tỉnh truy tố H. về tội “ Buôn lậu”, khung hình phạt từ 12 năm đến 20 năm, chung thân. Quá trình điều tra đã xác định kẻ chủ mưu, phạm tội tích cực trong vụ án là G. đã bỏ trốn, còn H. chỉ đóng vai trò thứ yếu. Đây là vụ án buôn lậu hơn 2,4 tỷ đồng, đối tượng lợi dụng chính sách nhà nước về chủ trương hàng tạm nhập tái xuất, hàng xuất khẩu chuyển qua cửa khẩu để buôn lậu. Sau khi bị cơ quan chức năng phát hiện, G. bỏ trốn còn H. dù bị dụ dỗ, lôi kéo nhưng phải chịu trách nhiệm trước pháp luật. Tại phiên tòa sơ thẩm, H. khai báo gần 3 năm bỏ trốn là để đi tìm G. nhưng tìm mãi không thấy “ngài” Chủ tịch HĐQT đâu, tốn kém không biết bao nhiêu tiền khiến bị cáo vô cùng tuyệt vọng. Được sự vận động của công an, H. quyết định ra đầu thú vào tháng 3/2013. Quá trình điều tra cũng như thẩm vấn công khai tại tòa, H. rất thành khẩn. Theo lời khai của H., công ty đặt tại Hướng Hóa, đi vào hoạt động theo giấy đăng ký kinh doanh và đăng ký thuế kể từ ngày 25/6/ 2010. Theo “lệnh” của G., H. làm công việc thăm dò thị trường, giá cả. H. cắm chốt tại trụ sở công ty còn G. ở Hà Nội, chỉ đạo qua điện thoại. Sau khi công ty đi vào hoạt động gần hai tháng thì ký hợp đồng với một đối tác ở Trung Quốc, xuất khẩu mặt hàng bia Heiniken và nước giải khát. H. với tư cách giám đốc điều hành đã đến Hải quan Cửa khẩu Lao Bảo mở hồ sơ hàng hóa xuất khẩu với tổng trị giá 3 lô hàng hơn 2,4 tỷ đồng. Theo nội dung mở tờ khai, hàng sẽ được xuất sang Trung Quốc qua cửa khẩu Móng Cái. Sau khi xong thủ tục, hàng được niêm phong và rời khỏi Hải quan cửa khẩu Lao Bảo, H. giao toàn bộ hồ sơ và hàng hóa cho lái xe vận chuyển ra Bắc theo đúng yêu cầu của G.. Xong giai đoạn này, H. cứ ngỡ hàng sẽ được xuất theo đúng lộ trình, không ngờ... Qua điều tra, cơ quan chức năng đã làm rõ 3 lô hàng trên sau khi rời khỏi Khu Thương mại đặc biệt Lao Bảo đều được G. cho người mang đi tiêu thụ ngay địa bàn nội địa Việt Nam, rải rác ở nhiều tỉnh thành mà không xuất qua cửa khẩu Móng Cái theo quy định. Sau 3 lần trót lọt, G. lặn mất tăm. “Bị cáo đã làm tròn trách nhiệm, đến Hải quan mở tờ khai đúng quy định rồi giao hàng đi, bị cáo không hề biết đến kế hoạch của G.”, H. khai trước tòa và rất uất ức vì bị G. bẫy để tiếp tay cho hành vi buôn lậu. Tại phiên xét xử, công tố viên cho biết G. với tư cách là Chủ tịch HĐQT, mọi hoạt động mua bán hàng đều cho G. quyết định và chỉ đạo, hiện đối tượng đã bỏ trốn, khi nào bắt giữ được sẽ xử lý theo luật pháp. Đối với H., với tư cách là giám đốc điều hành, H. không chỉ chịu trách nhiệm trước công ty mà còn với Nhà nước với 3 lô hàng đã mở tờ khai xuất khẩu. HĐXX nhận thấy VKSND truy tố bị cáo về hành vi buôn lậu là đúng người, đúng tội. Quá trình lượng hình, bị cáo có nhiều tình tiết giảm nhẹ được áp dụng nên HĐXX đã tuyên mức án 7 năm tù. Dẫu biết đó là một bản án thấu tình, đạt lý nhưng H. vẫn suy sụp. Bị cáo nhìn xuống hội trường xét xử, nơi có mẹ, bà nội và người vợ trẻ òa khóc sau phán quyết của tòa. “Con phải trả giá cho sự mù quáng vì không vượt qua cám dỗ của đồng tiền, mẹ và bà hãy tha thứ cho con”, H. đã nói với mẹ và bà như vậy trước lúc về trại giam. VĨNH ANH