(QT) - Nhân đọc 8 trang phụ bản đăng Dự thảo Báo cáo Chính trị trình Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh lần thứ XV trên Báo Quảng Trị ngày 24/7/2010, tôi xin đóng góp ý kiến theo trình tự, không ghi rõ số trang. Bản góp ý này bám theo nội dung câu chữ được phụ bản Báo Quảng Trị đăng tải. Những chỗ đồng tình, nhất trí xin được không nhắc lại vì sẽ rất dài, chỉ nêu những điểm cần xem xét, thấy hợp lý thì đề nghị được nghiên cứu, bổ sung chỉnh sửa vào dự thảo văn kiện. 1. Nên đưa các số liệu ghi ở phần phụ chú cuối văn kiện lên phần viết. Sau số liệu kết quả đạt được, mở ngoặc và đóng ngoặc ghi chỉ tiêu Đại hội đề ra. Hoặc cuối văn bản, có biểu số liệu, với 4 cột hàng ngang gồm chỉ tiêu gì, chỉ tiêu Đại hội XIV đề ra, kết quả đạt được năm 2010 (hoặc của bình quân năm thuộc nhiệm kỳ), mục tiêu đề ra cho nhiệm kỳ XV. Có biểu số liệu ấy sẽ dễ cảm nhận, so sánh, đánh giá và sẽ thấy tính hợp lý, tính khả thi hơn... 2. Cách viết, biểu đạt, từ ngữ, đánh số thứ tự: - Phần thứ nhất (nhiệm kỳ Đại hội XIV) mục VII trình bày nguyên nhân thành tựu chung của cả 6 mục từ I đến VI, do vậy bỏ số thứ mục VII và chỉ cần viết đậm chữ nguyên nhân thành tựu là đủ. - Mục C (Đánh giá tổng quát) không dài, song diễn đạt còn thiếu lôgíc (chưa tóm gọn hết các thành tựu kinh tế- xã hội, đã nói về xây dựng hệ thống chính trị, lại quay lại thành tựu kinh tế- xã hội và nối một đoạn khác về hệ thống chính trị). - Mục D (Bài học kinh nghiệm). + Đã phân tích nguyên nhân ở phần trước, do vậy phần này nên viết gọn, không diễn giải dài. + Bài học đoàn kết thống nhất trong Đảng, nên dùng từ “là điều kiện, là nhân tố quyết định” thay cho cụm từ “là tiền đề của sự thành công”. Sự đoàn kết thống nhất trong Đảng, trong hệ thống chính trị, không chỉ “trên cơ sở đánh giá và bố trí đúng cán bộ”. Xây dựng Đảng gồm cả về chính trị, tư tưởng và tổ chức. Trong tổ chức, mảng đánh giá và bố trí cán bộ cũng chỉ là một mặt. Bởi vậy câu viết trong ngoặc kép được trích dẫn còn phiến diện. Bài học 3, có vế đánh giá, bố trí, sử dụng cán bộ, lặp với bài học 1. Đã là “Nhiệm vụ chiến lược” lại thêm từ “quan trọng”. Thừa chữ “quan trọng”. - Tiêu đề phần thứ hai: Phương hướng, mục tiêu, nhiệm vụ và giải pháp chủ yếu của nhiệm kỳ Đại hội XV (2010-2015) thay vì viết “phát triển 5 năm 2010-2015”. Đại hội Đảng bàn nhiều nội dung rộng hơn các kỳ họp HĐND tỉnh thường tập trung phát triển KT-XH. - Đoạn văn “Đối với tỉnh Quảng Trị... đến hết A (của phần thứ hai) viết dài và trùng lặp. Chỉ cần nêu gọn trong vài dòng (xuất phát điểm, bối cảnh). - 5 năm qua, phần ưu điểm viết: “đã quan tâm nâng cao chất lượng sinh hoạt chi bộ” phần thiếu sót lại ghi “chất lượng sinh hoạt cấp ủy, chi bộ chưa được nâng cao”. Có mâu thuẫn? 3. Một số nhận xét, phân tích, đề xuất kỹ hơn: Đặt những con số có nội dung tương ứng liền kề, việc so sánh đánh giá dễ dàng hơn khi để chúng rời rạc, xa nhau. Đọc số liệu trong biểu số liệu tôi lập, ở phần thứ nhất và phần thứ hai dự thảo Báo cáo Chính trị: - Số 1, 5, 6, 14 không đạt chỉ tiêu Đại hội XIV đề ra. Tăng GDP hàng năm không đạt, do tăng GDP của các mảng sản xuất nông, lâm, ngư nghiệp, công nghiệp- xây dựng không đạt và tỷ lệ của thương mại- dịch vụ trong tổng GDP mới chiếm hơn 1/3. - 5 năm tới, 2010-2015, phấn đấu thu ngân sách tại địa bàn tăng 100% (so với mức đạt 2010), hơn gấp 2 lần mức thu tăng 5 năm nhiệm kỳ XIV (vượt 42%), nguồn thu dựa vào mảng kinh tế nào, công trình trọng điểm nào thì chưa rõ. Thu nhập bình quân đầu người tới năm 2015 cũng tăng trên 1,06 lần. Để đạt chỉ tiêu 2 và 3 thì chí ít tổng GDP cũng phải đạt gấp đôi kết quả năm 2010 (chỉ tiêu 8 và 9 mức tăng tối đa hàng năm 20% và 11%, còn sản xuất nông, lâm, ngư chỉ tăng tối đa 4%). Cơ sở khoa học và thực tiễn để nêu con số và để đạt con số mục 2 và 3? - Là tỉnh nghèo (tích lũy trong dân và kết dư ngân sách tỉnh, huyện) còn thấp, phải dựa quan trọng từ ngoại lực (ngân sách Trung ương, vốn quốc tế tài trợ, đóng góp của các doanh nhân đầu tư sản xuất- kinh doanh tại Quảng Trị), vậy dựa vào cơ sở nào để đưa mức tổng đầu tư xã hội (chỉ tiêu 23) 5 năm tới đạt gần gấp 3 năm 2005-2010 (tức là tăng thêm 181%)? - Sản lượng lương thực có hạt (chỉ tiêu 6) cuối năm 2015 tăng thêm 1 đến 1,5 vạn tấn (tăng xấp xỉ 7%) cần lưu ý 2 giải pháp chỉ đạo thực hiện, một là thâm canh để tăng năng suất và hai là kiên quyết không để mất thêm quá nhiều diện tích lúa 2 vụ ăn chắc (do chuyển đổi qua cây, con khác hoặc lấy đất xây dựng cơ bản, làm công nghiệp...). Tỉnh đang thực hiện chủ trương tăng diện tích lúa chất lượng cao để tăng giá trị của 1 đơn vị trọng lượng thóc gạo, nhưng chưa chắc tăng sản lượng lúa trên 1 đơn vị diện tích (thường lúa chất lượng cao, năng suất tối đa khó cao bằng lúa chất lượng thường). - Năm 2015 kim ngạch xuất khẩu đạt 100 triệu USD, gấp 2 năm 2010 (năm cao nhất của giai đoạn 2005-2010), dựa vào loại hàng gì? Lĩnh vực sản xuất, có đề cập việc “xây dựng một số sản phẩm đặc trưng để phát triển thành thương hiệu mạnh”, đó là các sản phẩm nào? Nêu định hướng, mục tiêu, thậm chí cả chỉ tiêu... song lại không đặt được tên cụ thể, địa chỉ cụ thể, làm cái gì (chưa nói việc sẽ làm ra sao, ai làm, vốn đâu...). - Công nghiệp xây dựng nằm chung một chỉ tiêu (số 8) và 5 năm qua tăng 21% (có con số tăng giá trị là 23,7%), có thể nói sâu hơn, từ thực tế, xây dựng cơ bản tăng nhiều (điện, đường, trường, trạm, công trình thủy lợi...) chiếm tỷ lệ cao, nên dù có tạo thêm điều kiện thuận lợi vẫn không làm tăng sản phẩm hàng hóa, tăng nguồn thu cho ngân sách và mức sống vật chất của dân. Đề nghị “mổ xẻ” kỹ từ Khu kinh tế-thương mại đặc biệt Lao Bảo, bấy nhiêu năm, theo cơ chế thu được hiệu quả ra sao và đầu tư lại cho sản xuất được cái gì (để tạo nguồn thu mới), không đề cập chung chung. - Chuyển dịch cơ cấu kinh tế và gắn với nó là chuyển dịch cơ cấu lao động. 5 năm qua có con số thuộc vế 2, nhưng 5 năm tới không có (chỉ tiêu 17,18). “Giải quyết việc làm tại chỗ là hướng cơ bản, đồng thời coi trọng đưa lao động đi hợp tác một cách hợp lý”, theo tôi là chủ trương thiếu mạnh dạn. (Quảng Trị loay hoay không rõ mở được ngành gì mới ở nông thôn, ngành công nghiệp nào ở thị trấn, thị xã. Việc làm thiếu, nhưng nếu có việc làm thì thu nhập cũng còn thấp... trong khi nhiều vùng khác của đất nước mở mang mạnh, cần nhiều người làm, xuất khẩu lao động đang có cơ chế và chính sách mở cho cả bà con dân tộc ít người...). Theo tôi, cần đổi vế và lật ngược ý diễn đạt là phải tích cực tạo điều kiện để đưa được nhiều lao động đi làm việc ở ngoại tỉnh, ở nước ngoài. Tỉnh chủ động đào tạo nghề và kiến thức ngoại ngữ ở mức tối thiểu, tạo hành trang cần thiết để lao động “đủ chuẩn tối thiểu” đi được, làm được (trụ được, trụ vững) ở nơi làm mới. - Diễn đạt “để đổi mới HTX theo hướng thực sự là đơn vị kinh doanh có chức năng kinh tế- xã hội” là không chính xác. Ta đang hướng các HTX, các nông, lâm trường vươn tới đảm trách vai trò dịch vụ (sản xuất, đời sống) cho hộ gia đình (đơn vị kinh tế tự chủ, hoặc hộ công nhân nhận khoán...). - Quan hệ với 2 tỉnh bạn Lào có chung biên giới theo nghĩa hợp tác toàn diện, hiệu quả, đã được gì về liên kết kinh tế cùng có lợi? Ta thừa lao động, cần đất canh tác, bạn thì ngược lại. Quảng Trị có lợi thế so với các tỉnh khác của Việt Nam. Việc liên doanh, liên kết với bạn để trồng cao su, sắn, khai thác khoáng sản, trồng rừng kinh tế là rất khả thi. - “Thực hiện nếp sống văn minh trong việc cưới, việc tang...” là chủ trương đúng, song không thể cứ hô hào, vận động mãi, mà phải có quy định cụ thể, có chế tài, kiểm tra, xử phạt vi phạm. - Cần có quy định cụ thể cho loại hình chi bộ khu phố có đông đảng viên hưu trí (Có chi bộ lên đến trăm đồng chí), làm sao để luôn giữ được năng lực lãnh đạo và sức chiến đấu, luôn trong sạch, vững mạnh, đóng góp tích cực vào sự phát triển KT-XH của địa phương. VĂN VIẾT HÓA