Phan Văn Quang Có cánh đồng không muốn những cơn mưa Dấu đắng chát qua từng ngày lại nếm Niềm vui bốc hơi - khi mặt trời đến Giọt nước lăn nghe mặn nhạt bờ môi Lưng áo thô thấm bởi mồ hôi Váng vất nắng, chai sần bao thớ vải Mưa nắng thất thường- cong người đày ải Chong mắt chờ hạt ngọc biển khơi Mưa - những cánh đồng muối chơi vơi Chén cơm hất xuống đất trời nhiễm cặn Giông và gió - xát lòng nhau vị mặn Ngập cánh đồng bổi hổi cơn mưa Chuyện một đời gom nắng dội ban trưa Muối cứ mặn trắng ngời môi kết tủa Long lanh hạt - mắt tình yêu đôi lứa Đong thời gian khô háp những bàn tay Những ruộng đồng ngập nước chiều nay Nhiễu cánh cò úa phơi mùa gặt nắng Câu thơ rơi chân trời xa vắng Mưa - loi ngoi từng hạt muối vàng.